Tỏi Lý Sơn


Ba đi Quảng Ngãi, ghé qua đảo Lý Sơn rồi lặn lội mang về một dây tỏi, chỉ buông một câu: "Ba mua ủng hộ người dân trên đảo". Mấy nhánh tỏi tròn tròn xinh xinh như một loại trái cây lạ, tép tỏi bé tẹo tèo teo, bé đến nỗi khiến người đầu bếp tại gia được phong danh hiệu "Nghệ sĩ ưu tú" như Mẹ tôi cũng lắc đầu ngán ngẩm. Được cái người vợ thương con, hiểu ý chồng cũng ra sức chế biến loại gia vị đến từ vùng đảo biển này. Những tép tỏi trắng phau sinh trưởng từ tàn tích của núi lửa xa xưa được nắng miền Trung ủ ấm, được gió đại dương vuốt ve và những bàn tay sạm nắng chăm sóc. Khứu giác nhận ra một mùi thơm dịu chỉ khẽ thoảng qua, vị giác thấy hơi cay cay điểm chút ngòn ngọt; nếu lỡ cắn phải cả tép, người ăn không hề nhăn mặt bởi vị cay nồng thường gặp mà chỉ thấy thích thú khi mùi tỏi đặc trưng xông nhẹ choáng hết cả khoang miệng. Nhìn dây tỏi vơi dần vơi dần, một cảm giác vui vui lan tỏa xen lẫn nỗi tiêng tiếc. Tự dưng muốn đi Lý Sơn quá !